Ôm cây đàn không dây, ta lang thang trong trái tim em.
Vô lượng kiếp rồi ta hát bản tình ca không tiếng động.
Ôi! . . . Nương nhịp đập trinh nguyên ta hòa tiếng đàn muôn điệu.
Nương hơi ấm nồng nàn ta phiêu bạt khắp trần gian.
Ta biết thiên đàng là tận cùng trong trái tim em.
Nhưng đi mãi mà ta chưa đến được!
Ôi! . . . Con tim hoang vu, con tim khù khờ, con tim ngơ ngác.
Hãy hát cùng ta bài ca chưa từng hát
Hãy đập rộn ràng theo vũ điệu kẻ cuồng si.
Ôi! . . . Từ nơi nào trong trái tim em, Thượng Đế nhân từ ngày đêm vẫy gọi.
Hỡi kẻ rong chơi vô tích sự, về đi! . . . Về đi! . . . Chần chờ làm chi! . .
Ôi! . . . Có phải ngài đã nghe được bản tình ca không tiếng động.
Hay con tim hoang vu rung động mở linh hồn! . . .
Hum! . . .
Bước lang thang ai đang hát theo nhịp đàn muôn thuở?
Bản tình ca không cần nhớ bao giờ
Ah! . . . Mây lại về trong trái tim em, thiên đàng của nó.
Nơi con tim hoang vu, con tim ngu ngơ, con tim khù khờ, con tim ngơ ngác! . . .
Nơi bài ca chưa từng được hát, lại ngân nga! . . .
Um! . . .
Đường Mây - (Về thôi)